Câu chuyện của Christine: Mang thai là điều dễ dàng
Christine và Keith
Christine
Tuổi: 28
Địa chỉ: Corvallis, Oregon
Con: Ava Skye, 11 tháng
Mặc dù chỉ mới 28 tuổi khi bắt đầu cố gắng có thai, nhưng Christine Olsen rất lo lắng. “Tôi có một số bạn bè bắt đầu có thai khi họ ở độ tuổi của tôi, những người đang cố gắng ở năm thứ năm. Tôi cũng sợ rằng chúng tôi cũng gặp rắc rối”, cô nói. Vì vậy, khi Christine không mang thai sau lần đầu thử, cô ấy đã rất ngạc nhiên vì đã buồn đến mức nào. “Tôi cảm thấy buồn vì tôi biết rằng chúng tôi đã làm tất cả mọi thứ đúng lúc. Tôi đã đo nhiệt độ và kiểm tra chất nhầy của tôi. Chúng tôi đã thử đúng lúc”.
Tháng kế tiếp cô và chồng, Keith, đã thử lại. Christine, nghiên cứu sinh Khoa Khoa học Xã hội Rừng tại Đại học Bang Oregon, đã rất phiền muộn cho đến thời điểm cố gắng có thai tiếp theo. “Tôi rất hồi hộp và lo lắng”, cô nhớ lại. Tuy nhiên, lần này, cô đã nhận được tin tức mà cô hy vọng: dương tính khi thử thai. Nhưng trong khi việc thụ thai chỉ là một khoảnh khắc, việc mang thai không dễ dàng như vậy. “Tôi không có biến chứng nhưng rất khó chịu”, cô nhớ lại.
Trong 5 tuần, cô bị ốm nghén suốt cả ngày. "Tôi cảm thấy buồn nôn suốt cả ngày, tôi thường vội vã và chỉ có thể ăn những món ăn nhạt nhẽo như mì ống, pho mát và khoai tây nghiền. Tôi đã đi học, chỉ đi qua ngày rồi về nhà và đi ngủ. "
Khi buồn nôn giảm, Olsen lại phát triển chứng ợ nóng trầm trọng kéo dài đến khi sinh. Cô cũng đã mắc hội chứng ống cổ tay ở cả hai cổ tay. "Thật là tệ khi tôi không thể lấy bất cứ thứ gì," cô nói. "Tôi đã cố gắng hoàn thành công việc học tập của tôi trước khi đứa trẻ ra đời, nhưng tôi không thể gõ bàn phím".
Vào cuối thời kỳ mang thai, cái nóng của mùa hè làm cho Christine bị sưng phù lên như một quả bong bóng và cô đã tăng tổng cộng 23 kg. Mặc dù cô uống nhiều nước và hạn chế lượng muối tiêu thụ, cô không thể kiểm soát được sự phù nề. "Có vẻ như tôi đã ăn quá nhiều, nhưng tôi biết là không phải", Christine, đã nhẹ cân hơn 13kg sau một tuần đứa trẻ ra đời.
Christine đã sinh ở nhà, mà cô mô tả là "ca sinh tốt nhất mà tôi có thể có." Tuy nhiên, sinh đẻ không phải dễ dàng. Suốt 14 giờ liền cô đã bị đau dồn dập mà không tiến triển, và nôn gần như mọi thứ trong bung, khi mọi thứ kết thúc cô đã hạ sinh được một bé gái khỏe mạnh, Ava Skye Olsen.
Làm mẹ
Mặc dù cường độ sinh và việc mất máu nhưng Christine có thể hồi phục lại nhanh chóng. "Tôi cảm thấy như tôi đã bị một chiếc xe tải đâm trúng vài ngày trước và giờ tôi đã ổn."
Càng vui mừng vì Christine đã có Ava, thì cuộc hành trình từ khi mang thai đến khi làm mẹ càng trở nên gập ghềnh hơn bao giờ hết. "Việc chăm sóc thật sự khó khăn, chúng tôi không thể làm đúng", cô nhớ lại. "Tôi dường như không có đủ sữa, và Ava không tăng cân, tôi đã nói chuyện với mẹ, bà mụ của tôi, và một chuyên gia về cho con bú, nhưng dường như chẳng giúp ích được gì
Và em bé khiến chúng tôi muốn có thêm 3 bé nữa
Bất chấp những khó khăn, Christine tiếp tục cho con bú sữa mẹ và mọi thứ trở nên dễ dàng hơn theo thời gian. Cô ấy muốn trấn an các bà mẹ mới khác rằng sẽ ổn nếu họ cảm thấy chưa thể kết nối ngay với em bé. "Mọi người nói với tôi những câu chuyện về việc nhìn vào bé và khóc vì vui mừng. Những vấn đề về nuôi con bằng sữa làm mọi thứ trở nên khó khăn hơn. Tôi giống như kiểu “Con người bé bỏng này là ai” tôi hiển nhiên là biết rõ nhưng phải mất một lúc mới nhận ra rằng cô ấy cần tôi và tôi có thể an ủi cô ấy và làm cho cô ấy cảm thấy an toàn. "
Hôm nay, Ava là một đứa trẻ năng động, tinh nghịch, và Christine đang tận hưởng sự làm mẹ. Và dù cô có con đường làm mẹ ghập ghềnh nhưng cô nghĩ rằng tất cả những khó khăn đều đáng giá. Đáng giá nhiều đến nỗi cô ấy đã nghĩ đến việc có nhiều con hơn. "Tôi muốn có bốn, chồng tôi muốn ba, vì vậy chúng tôi sẽ thấy những gì xảy ra", cô nói.
Câu chuyện của Melissa: Đối mặt với vô sinh
Melissa
Tuổi: 28
Địa chỉ nhà: Bellevue, Nebraska
Con: Pressly, 6 tháng
Một tháng sau khi Melissa và chồng cô, Kevin, kết hôn vào năm 21 tuổi, cô đã ngưng dùng thuốc tránh thai và để mọi chuyện tự nhiên.
Melissa và Kevin
Nhưng Melissa đã không có thai. "Mẹ tôi chết một năm sau khi chúng tôi kết hôn, và tôi đã bận tâm với điều đó," cô nói. "Chúng tôi chỉ nghĩ điều gì đến sẽ đến và chỉ hai năm sau tôi mới bắt đầu nghi ngờ điều gì đó không đúng".
Cô trao đối với bác sĩ về vấn đề này trong cuộc kiểm tra hàng năm của mình và xét nghiệm máu cho thấy mức progesterone của cô thấp. Bác sĩ đã kê thuốc thụ thai Clomid. Một xét nghiệm khác xác định tinh trùng của chồng cô ấy có vấn đề khả năng di chuyển và vận động chậm.
Melissa và Kevin đã đi đến gặp một chuyên gia về sinh sản, và trong vài năm tới Melissa phải chịu đựng thực hiện một quy trình khác. Cô ấy đã thực hiện 3 quy trình thụ tinh nhân tạo, hoặc thụ tinh trong tử cung (IUI). Một trong những quy trình đã được thực hiện nhưng kết quả là sảy thai sớm. Các loại thuốc thụ thai và các quy trình không thành công đã gây khó khăn cho Melissa. "Thật khủng khiếp, tôi cảm thấy như mình đang lái một chiếc tàu lượn lờ đầy cảm xúc", cô nói.
Tiếp theo, Melissa thực hiện nội soi ổ bụng - một quy trình soi, trong đó một máy camera nhỏ được sử dụng để kiểm tra tử cung và ống dẫn trứng. Bác sĩ đã phát hiện thấy nội mạc tử cung nhỏ và có thể loại bỏ mô sẹo. Nhưng cuộc giải phẫu nhỏ này đã không giải quyết được tình trạng vô sinh.
Melissa đã chịu đựng thêm 3 quy trình IUI và 5 lần cố gắng thụ tinh trong ống nghiệm (IVF) - và cảm giác đau lòng nối tiếp nhiều lần. Melissa, người đã có tổng cộng 4 lần sẩy thai và một thai ngoài tử cung, cho biết: "Tôi đã có thai, nhưng việc mang thai không khả thi”.
Melissa nói: "Những năm tháng đó rất khó khăn. "Có vẻ như tất cả mọi người chúng ta đều biết rằng họ sẽ mang thai, còn tôi phải thừa nhận số phận, tôi đã ghen tị, tôi mừng cho họ, nhưng tôi đã ghen tị”.
Đối với Melissa, những người bạn mà cô quen trong các nhóm cộng đồng vô sinh hiếm muộn là nguồn an ủi rất lớn. "Chúng tôi vẫn giữ liên lạc mọi lúc, chúng tôi trò chuyện ít nhất mỗi tuần một lần. Tôi thậm chí còn gặp một vài người phụ nữ, và tôi là rõ ràng là người thực hiện IVF nhiều nhất. "
Sau lần IVF thứ năm của cô, Melissa biết cô đã mang thai lần nữa. Cô và Kevin không ăn mừng: Bởi vì lượng nội tiết tố của cô thấp và cô bị chảy máu, bác sĩ của họ nghĩ rằng cô có thể bị sảy thai.
Nhưng lần này, quá trình mang thai vẫn tiếp tục. Nhưng những tháng thai kì trôi qua, Melissa thận trọng với nhiều hy vọng. Tuy nhiên, sau nhiều thất vọng, cô thấy không thể thư giãn và thích thú với việc mang thai. "Tôi không bao giờ ngừng lo lắng. Tôi chắc chắn rằng tôi sẽ sắp sảy thai hoặc đứa bé sẽ bị sinh non."
Khởi đầu của Pressly
Cuối cùng, mọi thứ đều ổn, và ngoài những lo lắng liên miên, Melissa đã có thai dễ dàng. Sau 5 năm rưỡi thử thách, Melissa và Kevin đã có một cô bé, Pressly. Melissa nói: "Tôi không thể tin nổi con bé đẹp đến thế nào. Bé được sinh ra với mái tóc đen, dày và đôi má mũm mĩm, và là một đứa bé dễ thương - Bé cười rất nhiều và ngủ ngon."