Thái độ của cha mẹ là tối quan trọng đối với cách trẻ phản ứng với thế giới. Có hai điều tồi tệ có thể xảy ra khi cha mẹ phản ứng lo lắng khi con khóc. Và theo thời gian, đứa trẻ sẽ phát triển một nhân cách đẩy lo âu. Đứa trẻ sẽ dễ bị dọa dẫm, có xu hướng khóc nhiều hơn. Đồng thời, chúng sẽ rất khó để trấn an tinh thần sau đó. Ảnh hưởng này có thể kéo dài suốt đời. Lớn lên, trẻ dễ trở thành một con người hay lo lắng. Đặc biệt, trẻ sẽ luôn cảm thấy khó khăn khi phải đối mặt với những tình huống căng thẳng trong cuộc sống.
Vì sao trẻ phản ứng tiêu cực với mọi điều?
Điều tồi tệ nữa là gây ảnh hưởng xấu lên các mối quan hệ cảa cha mẹ với con cái. Trẻ con học rất nhanh. Chúng sẽ nhanh chóng nhận ra rằng, bằng cách khóc lóc, chúng có thể khiến cha mẹ làm điếu chúng muốn. Tôi đã từng chứng kiến những đứa trẻ mới hai tháng tuổi đã có thể “thao túng” được cha mẹ. Chúng buộc họ phải bế chúng ngay khi chúng khóc. Một số ông bố bà mẹ phải nhiều đêm thức trắng để vỗ về đứa trẻ ngủ lại. Chúng bắt bố mẹ phải thực hiện hết lần này đến lần khác.
Khi lớn lên, đứa trẻ này sẽ học được cách dùng tiếng khóc để đòi chiếc kẹo chúng thích. Bắt bố mẹ mua món đồ chơi chúng muốn. Và cha mẹ đành chịu thua khi đến giờ ngủ mà chúng không chịu đi ngủ. Thay vì cha mẹ điều khiển và kiểm soát con, những đứa trẻ lại làm điều ngược lại. Khi điều này xảy ra, cha mẹ không thể hoàn thành vai trò của mình được. Bởi vai trò chính của cha mẹ là người giáo dục, người chỉ đường mà!.
Tôi đã không ít lần phải sửng sốt trước cách phản ứng của các bậc cha mẹ. Trong một lần khám cho một cậu bé ba tuổi bị thừa cân, tôi đã thảo luận với mẹ cậu bé về chế độ dinh dưỡng. Cô ấỵ nhìn tôi với ánh mắt tội lỗi và nói: “Thằng bé ăn kẹo cả ngày, tôi chẳng thể nào ngăn được”. “Nhưng chị là mẹ bé mà! Chị là người đã mua kẹo, chứ không lẽ thằng bé có thể tự ra cửa hàng mua kẹo? Chị chính là người đã đưa kẹo cho bé khi bé đòi!” Bà mẹ này không có khả năng đứng lên bảo vệ con mình. Chị không biết cách đặt ra những quy định. Và chị ấy đã hoàn toàn đánh mất khả năng “dẫn đường”.
Các bậc phụ huynh nên làm gì để cải thiện tình hình?
Thưa các bậc cha mẹ, các bạn cần liên tục tự hỏi bản thân mình: Tôi muốn con tôi trở thành người như thế nào? Tôi muốn con tôi có được những phẩm chất gì? Tôi có muốn nó trở nên lười biếng, thụ động? Hay là một đứa trẻ năng động, dám đương đầu với thử thách? Tôi muốn con mình là một kẻ ích kỷ, được nuông chiều? Hay là một người biết thông cảm và hào phóng? Tôi muốn con mình là một người lo âu sợ hãi? Hay một người luôn tự tin và sống độc lập?
Quá trình giáo dục không bắt đầu từ lúc một đứa trẻ đến trường. Chúng bắt đầu từ ngày đầu tiên trẻ chào đời. Bạn có thể xây dựng nên tính cách của con bạn bằng cách dạy dỗ và làm gương.
Quả thực, việc chăm sóc sức khỏe, dinh dưỡng, chăm lo cho sự an toàn của con bạn, cũng như đảm bảo cho con luôn được hạnh phúc và binh an là điều rất quan trọng. Nhưng xin đừng quên trách nhiệm cao cả nhất của bạn khi làm cha mẹ là: Nuôi dạy một con người!