Thứ tư, 21/2/2024, 00:00 (GMT+7)
Tôi không trách cứ hay than vãn điều gì, gia đình gặp chuyện thì cùng nhau cố gắng, chỉ mong ba nhanh khỏe.
Tôi 34 tuổi, có vợ và con trai ba tuổi, đang thuê căn chung cư sáu triệu đồng sống tại Sài Gòn. Tôi làm văn phòng lương tháng 20 triệu đồng, vợ gần 10 triệu, cuộc sống gọi là tạm ổn nếu không có biến cố xảy ra. Ba tháng trước, ba vợ 68 tuổi bị tai nạn giao thông, chấn thương sọ não, gãy chân, đưa vào nằm viện tại Sài Gòn điều trị một tháng rồi xuất viện về nhà tôi ở. Nhà vợ ở nông thôn Nghệ An, không có con trai, chỉ có hai cô con gái, lớn là vợ tôi. Em vợ lấy chồng sống cùng nhà chồng mãi Lạng Sơn nên không có khả năng chăm ba.
Tiền viện phí, mọi thứ, vợ chồng tôi lo cả. Ngoài giờ đi làm, tôi tranh thủ chăm ba gần như hết thời gian. Tôi không trách cứ hay than vãn điều gì, dù nhiều hôm rất mệt, chạy ra vô bệnh viện rồi công việc công ty, nhưng gia đình gặp chuyện thì cùng nhau cố gắng, chỉ mong ba nhanh khỏe. Có điều tình hình bệnh của ba lại theo chiều hướng xấu, đầu óc bắt đầu không kiểm soát được hành vi, lời nói, bốc đồng la lối om sòm, có hôm ngồi xe lăn nhưng lấy tay đập đổ mọi thứ gần ba. Vì công việc, phải đi làm kiếm tiền nên tôi gọi mẹ vợ ở quê vào chăm ba, nhưng ông bà liên tục cãi nhau. Bà không hiểu ông đang là bệnh nhân, không nhường nhịn, sống kiểu cố chấp
Mọi việc diễn biến theo chiều hướng xấu đi. Vợ tôi buồn, muốn nghỉ việc chăm ba nhưng một mình tôi với mức lương 20 triệu đồng không thể gánh nổi gia đình, còn cả tiền thuốc của ba hàng tháng. Đi làm nhưng lòng dạ tôi luôn bất an, lo lắng ở nhà. Nhiều hôm giữa giờ phải chạy hơn 10 km về nhà nếu mẹ vợ không giải quyết được việc chăm ba. Về đến nhà lại ồn ào, cãi vã các kiểu, hàng xóm ở chung cư than phiền ba. Tôi đang suy nghĩ một phương án nào đó tốt nhất, vẫn đi làm và chăm được ba. Tôi sẽ đồng hành cùng gia đình vợ vượt qua khó khăn này. Mong các bạn chia sẻ.
Đình Dũng
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc